María Amalia của Tây Ban Nha
María Amalia của Tây Ban Nha hay María Amalia de Borbón y Borbón-Parma (9 tháng 1 năm 1779 tại Madrid – 22 tháng 7 năm 1798 tại Madrid) là một người con gái của Carlos IV của Tây Ban Nha và María Luisa của Parma. Thiếu thờiMaría Amalia sinh ra tại Cung điện Vương thất El Pardo, là con gái thứ ba của Carlos IV của Tây Ban Nha (1748–1819) và María Luisa của Parma (1751–1819), cháu ngoại của Louis XV của Pháp.[1] Vương hậu María Luisa đã sắp đặt cuộc hôn nhân của con gái với người em họ bên ngoại là Ludovico, Thế tử xứ Parma. Ludovico đã đến triều đình Tây Ban Nha vào năm 1794 để hoàn thành việc giáo dục của mình. Thế tử có mái tóc vàng, đẹp trai, tính tình hòa nhã và rất quan tâm đến khoa học.[2] María Amalia lúc đó được mười lăm tuổi, nhỏ hơn người em họ Ludovico năm tuổi. Vương nữ cũng không được coi là hấp dẫn và có tính cách ủ rũ, dè dặt và nhút nhát.[3] Ludovico cũng là người nhút nhất và đem lòng yêu thích em gái của Amalia là María Luisa Josefina 12 tuổi, người có tính tình vui vẻ và ngoại hình ưa nhìn hơn. Cha mẹ của María Amalia chấp nhận sự thay đổi về cô dâu, nhưng việc tìm một người chồng cho Maria Amalia đau buồn và bị khinh thường trở thành vấn đề cấp bách đối với hai người.[4] Vì là người lớn hơn trong hai chị em, María Amalia sẽ rất xấu hổ khi em gái mình không chỉ kết hôn với vị hôn phu cũ mà còn sẽ kết hôn trước mình.[2] Hôn nhân và qua đờiĐể tìm được một chàng rể mới thuộc dòng dõi vương thất cho María Amalia trong một khoảng thời gian ngắn như vậy không phải là chuyện dễ dàng; do đó, María Amalia được cha mẹ quyết định gả cho người chú Antonio Pascual, người lớn hơn vương nữ hai mươi bốn tuổi. Vương tử Antônio bấy giờ được ba mươi chín tuổi, trí thông minh không nổi trội và có sở thích làm vườn, nông nghiệp và săn bắn.[5] Antonio cũng chưa hề lập gia đình. María Amalia kết hôn với chú của mình vào ngày 25 tháng 8 năm 1795 tại Cung điện Vương thất La Granja. Đây là một đám cưới kép vì cùng lúc đó, em gái của María Amalia là Maria Luisa 13 tuổi kết hôn với Ludovico của Parma và cả hai cặp đôi tiếp tục sống tại triều đình Tây Ban Nha.[5] Vào mùa thu năm 1797, María Amalia mang thai đứa con đầu lòng và lâm bồn vào ngày 20 tháng 7 năm 1798.[6] Việc sanh nở rất phức tạp vì đứa bé bị kẹt vai trong khi sinh và các bác sĩ không thể lấy đứa trẻ ra.[6] Sau hai ngày, việc phâu thuật mới được tiến hành. Lúc đó đứa bé, là một bé trai, đã qua đời.[6] Trong khi đứa trẻ được chôn cất tại El Escorial, María Amalia phải chịu cảm giác đau đớn tột cùng và bị nhiễm trùng trong khoảng thời gian đó. Ngày 22 tháng 7 năm 1798, María Amalia qua đời khi chỉ mới mười chín tuổi.[6] Gia phảChú thíchTham khảo
Liên kết ngoàiTư liệu liên quan tới María Amalia của Tây Ban Nha tại Wikimedia Commons |