Louise Élisabeth của Pháp
Louise-Élisabeth của Pháp (Marie Louise-Élisabeth[a]; tiếng Ý: Luisa Elisabetta di Borbone-Francia; 14 tháng 8 năm 1727 – 6 tháng 12 năm 1759) là Vương nữ Pháp và là fille de France (Con gái nước Pháp). Louise-Élisabeth là con gái cả của Louis XV của Pháp và Maria Leszczyńska của Ba Lan, là chị sinh đôi của Henriette của Pháp, và là con gái hợp pháp duy nhất của Louis XV kết hôn. Năm 1748, Louise-Élisabeth kết hôn với Felipe của Tây Ban Nha, người thừa kế Công quốc Parma và Piacenza thông qua mẹ vào năm 1748, và là em họ của Louis XV. Kể từ đó, Élisabeth và chồng đã thành lập nên Vương tộc Borbone-Parma. Louise-Élisabeth hoạt động như người cai trị trên thực tế của Công quốc Parma từ năm 1748 đến năm 1759.[3] Đầu đờiMarie Louise-Élisabeth và em gái song sinh Henriette sinh ra tại Cung điện Versailles vào ngày 14 tháng 8 năm 1727 với Louis XV của Pháp và vợ là Vương hậu Maria Leszczyńska. Cùng với người em sinh đôi của mình, Louise-Élisabeth được rửa tội tại Versailles vào ngày 27 tháng 4 năm 1737 với tên của cha mẹ. Là con gái hợp pháp của Nhà vua, Louise-Élisabeth là fille de France, nhưng được biết đến tại triều đình với tên gọi Madame Royale, Madame Première, Madame Élisabeth, và trong gia đình được gọi là Babette.[4] Louise-Élisabeth được chăm sóc bởi Marie Isabelle de Rohan, Công tước phu nhân xứ Tallard. Élisabeth được nuôi dưỡng tại Versailles cùng Henriette, các em gái là Marie Louise, Marie Adélaïde và em trai là Louis, Trữ quân nước Pháp. Các em gái của Élisabeth là Victoire, Sophie, Marie Thérèse và Louise Marie, được gửi đến nuôi dưỡng tại Tu viện Fontevraud vào tháng 6 năm 1738. Louise-Élisabeth được coi là không xinh đẹp bằng người em sinh đôi Henriette: mũi bà bị cho là quá ngắn và quá rộng; khuôn mặt quá đầy đặn; trán cao; nước da ngăm đen và đôi khi có đốm.[5] Đôi khi Élisabeth được mô tả là buồn tẻ và lười biếng, nhưng thường hoạt bát và quyết đoán: người ta nói rằng Louise-Élisabeth "biết cách đòi hỏi sự tuân lệnh và đạt được điều mình muốn", và thường được coi là người quyến rũ, "dễ chịu, hấp dẫn và thông minh".[5] Vào tháng 2 năm 1739, khi bà mười một tuổi, lễ đính hôn của bà với Felipe của Tây Ban Nha được công bố. Felipe là con trai thứ ba của chú Louis XV là Felipe V của Tây Ban Nha và Elisabetta Farnese của Parma. Việc đính hôn được dựa theo truyền thống có từ năm 1559 nhằm củng cố liên minh quân sự và chính trị giữa các cường quốc Công giáo của Pháp và Tây Ban Nha thông qua các cuộc hôn nhân hoàng gia. Mặc dù vậy, thông báo về thỏa thuận hôn nhân không được đón nhận nồng nhiệt tại triều đình Pháp, vì có rất ít khả năng Felipe sẽ trở thành vua của Tây Ban Nha, và chỉ có cuộc hôn nhân với một vương tử hoặc một vị vua mới được coi là xứng đáng với một vương nữ của Pháp.[5] Luật sư Barbier đã viết trong nhật ký của mình rằng "Có vẻ khác thường khi con gái lớn nhất của nước Pháp lại không kết hôn với một người đứng đầu vương miện".[5] và d'Argenson suy đoán rằng cuộc hôn nhân này chỉ được sắp đặt vì một kế hoạch đưa Don Felipe lên làm Vua của Napoli và Sicilia.[5] Bản thân Élisabeth "co lại thành một vẻ mặt nhăn nhó khinh thường khi được hỏi liệu bà có vui khi được gọi là Infanta không".[5] Louise-Élisabeth, khi đó mười hai tuổi, kết hôn qua người đại diện tại Versailles vào ngày 26 tháng 8 năm 1739, và sau đó được gọi là Madame Infanta ở Pháp. Theo hồi ký của Công tước xứ Luynes, Élisabeth đã dành nhiều thời gian với người mẹ yêu quý của mình là Vương hậu Maria Leszczyńska trước khi khởi hành. Khi Élisabeth rời đi Tây Ban Nha vào tháng 9, Vương hậu đã khóc cùng với các em của Élisabeth trong khi Vua Louis XV được cho là rất xúc động, đến nỗi Nhà vua đã lên xe ngựa và đi cùng Élisabeth trong những dặm đầu tiên trong hành trình của Vương nữ. Louise-Élisabeth vượt qua biên giới và gặp người chồng mười chín tuổi của mình cách Madrid khoảng ba mươi kilomet về phía đông bắc, tại Alcalá de Henares, nơi diễn ra lễ cưới vào ngày 25 tháng 10 năm 1739. Con cái
Tổ tiên
Tham khảo
Ghi chúĐọc thêm
|