Lưu Kế Nguyên
Lưu Kế Nguyên (chữ Hán:劉繼元,? - 992), là người cai trị cuối cùng của vương quốc Bắc Hán của Trung Quốc trong thời kỳ Ngũ đại Thập quốc. Ông là cháu trai của Lưu Minh. Ông cai trị Bắc Hán từ năm 968 đến năm 979, khi ông đầu hàng quân Tống dưới quyền của Hoàng đế Tống Thái Tông. Lưu Kế Nguyên tự xưng là người kế tục hợp pháp của Nhà Bắc Hán (đôi khi gọi là Đông Hán) ở Sơn Tây, căn cứ quyền lực truyền nối nhiều đời của tộc Sa Đà. Quan hệ với láng giềngVương quốc này nằm kẹp giữa hai nước lớn mạnh hơn là nhà Tống về phía nam và nhà Liêu của người Khiết Đan về phía bắc. Lưu Kế Nguyên đã thiết lập quan hệ truyền thống với Khiết Đan, nước bảo hộ cho Bắc Hán, do đó khiến Bắc Hán tồn tại lâu hơn bất kỳ vương quốc nào khác trong 10 nước thời Ngũ Đại. đến năm 979, khi ông đầu hàng quân Tống dưới quyền của Hoàng đế Tống Thái Tông, Bắc Hán bị sáp nhập vào Đại Tống. Vua Bắc HánCác vua Bắc Hán
Tham khảo
|
Portal di Ensiklopedia Dunia