Chiến tranh giành độc lập Ý lần thứ nhất

Chiến tranh giành độc lập Ý lần thứ nhất
Một phần của các cuộc chiến tranh thống nhất nước Ý

Trận Novara (1849)
Thời gian22 tháng 3 năm 184823 tháng 3 năm 1849[1]
Địa điểm
Kết quả Đế quốc Áo chiến thắng,[2] Sardinia phải giảng hoà [1]
Thay đổi
lãnh thổ
Không
Tham chiến
Hỗ trợ bởi: (1849)
Chỉ huy và lãnh đạo
Vua Carlo Alberto
Vittorio Emanuele II
Alfonso Ferrero La Marmora

Đế quốc Áo (1804–1867) Joseph Radetzky von Radetz


Louis-Napoléon Bonaparte
Lực lượng
  • 115,000
  • 22,000
  • Đế quốc Áo (1804–1867) 100,000
Thương vong và tổn thất
  • 1848: Không rõ
  • 1849: 17,400+
    • 2,400 chết
    • 5,000 bị thương
    • 10,000 bị bắt giữ
    • Không rõ con số thương vong do dịch bệnh[4]
  • 1848: 9,139
    • 4,872 chết/mất tích
    • 3,348 bị thương
    • 919 bị bắt giữ
  • 1849: 6,441
    • 1,145 chết/mất tích
    • 2,944 bị thương
    • 352 bắt giữ
    • 2,000+ chết vì dịch bệnh
Tổng cộng: 15,580+[4]

Chiến tranh giành độc lập Ý lần thứ nhất diễn ra từ năm 1848 cho đến năm 1849 giữa Vương quốc SardegnaĐế quốc Áo. Sau một cuộc khởi nghĩa ở Milano chống lại sự thống trị của Áo, Sardinia tuyên chiến với Áo[5][6] vào ngày 22 tháng 3 năm 1848.[1] Ban đầu, vua Carlo Alberto của Sardinia được nhiều người cấp tiến ủng hộ, nhưng ông kiên quyết phải sáp nhập vùng Lombardy làm dấy lên những e ngại rằng Alberto chủ yếu quan tâm đến việc mở mang vương quốc mình. Trong khi ấy, Thống chế Áo là Joseph Radetzky von Radetz (81 tuổi[7]) đã tập hợp quân lực và đánh bại đối phương.[8] Cuộc chiến kết thúc với thắng lợi của quân Áo dưới quyền ông, tái chiếm Lombardy-Venetia vãn hồi Đế quốc Áo khỏi nguy cơ giải thể. Chiến thắng của ông được nhìn nhận là đã cổ vũ các lực lượng phản cách mạng trên toàn châu Âu và thể hiện tài năng của ông.[9][10][11]

Những thắng lợi của Radetzky trong Chiến tranh giành độc lập Ý lần thứ nhất được xem là giai đoạn nổi bật nhất của các cuộc trấn áp cách mạng năm 1848 của Áo và làm nên tiếng tăm cho ông. Tại Viên, nhà soạn nhạc Áo Johann Strauss, Jr. đã tôn vinh chiến thắng của ông trong trận Custoza (1848) bằng bản "Hành khúc Radetzky" trứ danh.[11][12]

Xem thêm

Chú thích

  1. ^ a b c Spencer C. Tucker, A Global Chronology of Conflict: From the Ancient World to the Modern Middle East, các trang 1185-1186.
  2. ^ Knopf Guides, Venice, trang 35
  3. ^ Dwight, Theodore (1895). The Roman Republic of 1849: With Accounts of the Inquisition, and the Siege of Rome, And Biographical Sketches. tr. 18.
  4. ^ a b Clodfelter, Micheal (2017). Warfare and Armed Conflicts: A Statistical Reference to Casualty and Other Figures, 1500–2000 (ấn bản thứ 4). tr. 178.
  5. ^ Riccardo Bacchelli, The mill on the Po, trang 1
  6. ^ Tim Chapman, The Risorgimento: Italy 1815-71, trang 44
  7. ^ George Whitney Martin, The Red Shirt and the Cross of Savoy: The Story of Italy's Risorgimento (1748-1871), trang 300
  8. ^ George Holmes, The Oxford Illustrated History of Italy, trang 195
  9. ^ Alan Sked, Radetzky: Imperial Victor and Military Genius, trang 115
  10. ^ Mark Grossman, World Military Leaders, trang 279
  11. ^ a b Paula S. Fichtner, Historical Dictionary of Austria, trang 246
  12. ^ James J. Sheehan, German History, 1770-1866, trang 697

 

Prefix: a b c d e f g h i j k l m n o p q r s t u v w x y z 0 1 2 3 4 5 6 7 8 9

Portal di Ensiklopedia Dunia