Bài viết này chứa các biểu tượng ngữ âm IPA trong Unicode. Nếu không thích hợp hỗ trợ dựng hình, bạn có thể sẽ nhìn thấy dấu chấm hỏi, hộp, hoặc ký hiệu khác thay vì kí tự Unicode. Để có hướng dẫn thêm về các ký hiệu IPA, hãy xem Trợ giúp:IPA.
Kirin có nguồn gốc từ hệ thống chữ viết không có chữ số của Hy Lạp, được gia tố thêm các chữ cái trong bảng chữ cái cổ hơn là Glagolitic, bao gồm một số chữ ghép. Những chữ cái bổ sung này không xuất hiện trong tiếng Hy Lạp và được sử dụng cho tiếng Slav Giáo hội cổ. Chữ viết được đặt tên để vinh danh Thánh Kyrillô, một trong hai anh em Thánh Kyrillô và Mêthôđiô nhà Byzantine,[a][8][9] người đã tạo ra bảng chữ cái Glagolit.[10] Đến nay, chưa có bằng chứng nào xác định được bảng chữ cái do ai tạo ra và được tạo ra khi nào. Tuy nhiên, nhiều học giả hiện đại tin rằng chữ Kirin được phát triển và chính thức hóa bởi các môn đệ đầu tiên của Kyrillô và Mêthôđiô trong Trường Văn học Preslav, trung tâm văn học và văn hóa sơ khai quan trọng nhất của Đế chế Bulgaria đầu tiên và của tất cả người Slav.[11] Không giống như những người thuộc Giáo hội ở Ohrid, các học giả Preslav phụ thuộc vào các mô hình Hy Lạp nhiều hơn và nhanh chóng từ bỏ các chữ viết Glagolitic để chuyển sang một chữ viết mới có tính thích nghi cao hơn với nhu cầu của tiếng Slav, ngày nay được gọi là bảng chữ cái Kirin.[4]
Nhiều bản khắc chữ Kirin được tìm thấy ở khu vực Preslav, trong chính thành phố thời trung cổ và tại Tu viện Patleina gần đó (bao gồm cả ở tỉnh Shumen ngày nay, trong Tu viện Ravna và Tu viện Varna). Những bản khắc sớm nhất có niên đại từ thế kỷ thứ 10, một trong số đó là bia mộ của cha mẹ Sa hoàng Samuel tại làng German thuộc Bắc Macedonia.[12] Ngoài ra, một trong những tài liệu sớm nhất về chữ Kirin là một dòng chữ song ngữ (Slav và Hy Lạp) trên một đồ gá bằng gốm có niên đại năm 931.[13]
Vào đầu thế kỷ 18, Peter Đại đế đã thực hiện cuộc cải cách mạnh mẽ đối với hệ thống chữ viết Kirin sử dụng ở Nga sau khi Đại Phái bộ Sứ thần của ông trở về từ Tây Âu. Các mẫu tự mới trở nên gần gũi hơn với các dạng chữ cái trong bảng chữ cái Latinh; một số chữ cái cổ đã bị bãi bỏ và một số chữ cái do chính Peter thiết kế. Các chữ cái bắt đầu có sự phân biệt giữa chữ hoa và chữ thường. Văn hóa kiểu chữ Tây Âu cũng được chấp nhận.[14] Các mẫu tự trước khi cải cách được gọi là 'Полуустав' đã được lưu giữ để sử dụng trong tiếng Slav Giáo hội và đôi khi được sử dụng để viết tiếng Nga ngay cả ngày nay, đặc biệt nếu người ta muốn tạo cho văn bản một cảm giác 'slavic' hoặc 'cổ xưa'.
Mẫu tự
Chữ Kirin dần du nhập vào khắp Đông Slav và một số vùng lãnh thổ Nam Slav, được dùng làm chữ viết cho các thứ tiếng địa phương, chẳng hạn như Tiếng Slav Đông cổ. Từ đó, một số bảng chữ cái Kirin hình thành:
Trong các thủ bản xưa, người ta không phân biệt giữa chữ hoa và chữ thường. Yeri (Ы) ban đầu là hợp tự của Yer và I: (Ъ + І = Ы). Các hợp tự kết hợp với chữ cái І sẽ tạo ra âm nhẹ: Ꙗ (không phải tiền thân của Ya và Я hiện đại; hai chữ này bắt nguồn từ Ѧ), Ѥ, Ю (hợp tự của І và ОУ), Ѩ, Ѭ. Đôi khi, người ta dùng nhiều chữ cái khác nhau để thay thế cho nhau, ví dụ như И = І = Ї, các biến thể bản in như О = Ѻ, và các hợp tự phổ biến như ѠТ = Ѿ.
Các chữ số Kirin không dựa trên thứ tự chữ cái, mà chịu ảnh hưởng từ hệ chữ số Hy Lạp.[17]
Bảng chữ cái Kirin cổ rất khó biểu diễn trên máy tính vì có nhiều dạng chữ cái khác với kiểu chữ Kirin hiện đại; trong các bản viết tay, những dạng chữ này và thay đổi theo thời gian. Rất ít phông chữ bao gồm đủ ký tự để tái tạo bảng chữ cái. Theo quy định Unicode, bộ tiêu chuẩn không bao gồm các biến thể hợp tự trong các nguồn thủ bản trừ khi chúng được chứng minh là tuân theo định nghĩa chữ cái của Unicode. Chuẩn Unicode 5.1 được phát hành vào ngày 4 tháng 4 năm 2008 đã cải thiện đáng kể khả năng hỗ trợ của máy tính đối với ngôn ngữ Kirin cổ và ngôn ngữ Slav Giáo hội hiện đại.[18]
Sự phát triển của typography Kirin lưu truyền trực tiếp từ giai đoạn trung cổ đến cuối thời kỳ Baroque, không có giai đoạn Phục hưng như ở Tây Âu. Các chữ cái Kirin cuối thời Trung cổ (được phân loại là vyaz ' và vẫn được tìm thấy trên nhiều linh ảnh ngày nay) có xu hướng rất cao và hẹp, với các nét giữa các chữ cái liền kề thường được chia sẻ với nhau.[19]
Sa hoàng Peter Đại đế của Nga đã ép buộc việc sử dụng các mẫu tự phương Tây (vi) vào đầu thế kỷ 18.[20] Theo thời gian, những mẫu tự này phần lớn đã được chấp nhận trong các ngôn ngữ sử dụng chữ viết khác. Do đó, không giống như phần lớn các phông chữ Hy Lạp hiện đại vẫn giữ nguyên bộ nguyên tắc thiết kế riêng cho các chữ cái viết thường (chẳng hạn như vị trí của các serif, hình dạng của các đầu nét và các quy tắc về độ dày của nét, mặc dù các chữ viết hoa của Hy Lạp sử dụng thiết kế theo nguyên tắc Latinh), các phông chữ Kirin hiện đại giống như các phông chữ Latinh hiện đại của cùng một họ phông chữ. Sự phát triển của một số kiểu chữ máy tính Kirin từ kiểu chữ Latinh cũng góp phần vào việc Latinh hóa trực quan kiểu Kirin.
Dạng chữ thường
Chữ Kirin viết hoa và viết thường không được phân biệt như kiểu chữ Latinh. Những mẫu tự Kirin thẳng đứng viết thường vốn ở dạng viết hoa nhỏ (với các ngoại lệ: ⟨а⟩, ⟨е⟩, ⟨і⟩, ⟨ј⟩, ⟨р⟩ và ⟨у⟩ được viết theo mẫu tự phương tây viết thường, chữ thường ⟨ф⟩ là thường được thiết kế dưới ảnh hưởng của chữ ⟨p⟩ trong bảng chữ cái Latinh, chữ thường ⟨б⟩, ⟨ђ⟩ và ⟨ћ⟩ là hình thức viết tay truyền thống), tuy nhiên một phông chữ Kirin chất lượng cao sẽ bao gồm ký tự small cap riêng biệt.[21][22]
Cũng như các phông chữ Latinh, phông chữ Kirin có các loại chữ La Mã và chữ in nghiêng (thực tế là tất cả các phông chữ hiện đại phổ biến đều bao gồm song song các bộ chữ cái Latinh và Kirin, trong đó nhiều ký tự, chữ hoa cũng như chữ thường, được dùng chung cho cả hai). Tuy nhiên, thuật ngữ phông chữ bản địa trong hầu hết các ngôn ngữ Slav (ví dụ, trong tiếng Nga) không sử dụng các từ "La Mã" và "nghiêng" theo nghĩa này.[23] Thay vào đó, danh pháp tuân theo các mẫu đặt tên của Đức:
Kiểu La Mã được gọi là pryamoy shrift ("loại thẳng đứng") - tương ứng với Normalschrift ("loại thông thường") trong tiếng Đức.
Kiểu in nghiêng được gọi là kursiv ("chữ thảo") hoặc kursivniy shrift ("kiểu chữ thảo") - từ Kursive trong tiếng Đức, nghĩa là kiểu chữ nghiêng và không phải chữ viết tay.
Chữ viết tay là rukopisniy shrift ("loại viết tay") - bằng tiếng Đức: Kurrentschrift hoặc Laufschrift, cả hai đều có nghĩa đen là 'kiểu chạy'.
Một loại phông chữ sans-serif nghiêng nghiêng (về mặt cơ học) là naklonniy shrift ("dốc" hoặc "kiểu nghiêng").
Một kiểu in đậm được gọi là poluzhirniy shrift ("kiểu nửa đậm"), bởi vì có những hình dạng được tô đậm hoàn toàn đã không còn được sử dụng từ đầu thế kỷ 20.
Dạng chữ nghiêng và chữ thảo
Sự khác biệt giữa dạng thẳng đứng và in nghiêng của chữ Kirin trong bảng chữ cái tiếng Nga; những chữ cái được đánh dấu là những chữ có sự khác biệt đáng kể giữa dạng in nghiêng và dạng thẳng đứng, hoặc đặc biệt gây nhầm lẫn cho người dùng bảng chữ cái Latinh; những mẫu tự này có sẵn dưới dạng hình ảnh đồ họa.
Thẳng đứng
а
б
в
г
д
е
ж
з
и
й
к
л
м
н
о
п
р
с
т
у
ф
х
ц
ч
ш
щ
ъ
ы
ь
э
ю
я
In nghiêng
а
б
в
г
д
е
ж
з
и
й
к
л
м
н
о
п
р
с
т
у
ф
х
ц
ч
ш
щ
ъ
ы
ь
э
ю
я
Lưu ý: trong một số phông chữ hoặc phong cách, ⟨д⟩ tức là chữ thường nghiêng của ⟨д⟩ trong bảng chữ cái Kirin có thể trông giống như ⟨g⟩ trong bảng chữ cái Latinh và ⟨т⟩ tức là chữ thường nghiêng của ⟨т⟩ trong bảng chữ cái Kirin có thể trông giống hệt như chữ ⟨T⟩ trong bảng chữ cái Latinh dưới dạng viết hoa nhỏ.
Trong tiếng Serbia Chuẩn, cũng như trong tiếng Macedonian,[24] một số chữ cái in nghiêng và chữ thảo được phép khác biệt để gần giống với các chữ cái viết tay hơn. Các hình dạng thông thường (thẳng đứng) thường được tiêu chuẩn hóa ở dạng viết hoa nhỏ.[25]
Các biến thể chữ thường nghiêng bắt buộc (xanh lam) và tùy chọn (xanh lục) trong kiểu chữ Nam Âu
Nga
а
б
в
г
д
е
ж
з
и
й
к
л
м
н
о
п
р
с
т
у
ф
х
ц
ч
ш
щ
ъ
ы
ь
э
ю
я
Serbia
а
б
в
г
д
е
ж
з
и
й
к
л
м
н
о
п
р
с
т
у
ф
х
ц
ч
ш
щ
ъ
ы
ь
э
ю
я
Sự khác biệt giữa chữ Kirin viết thường thẳng đứng trong tiếng Nga và tiếng Bungaria; các chữ cái được đánh dấu là các chữ cái có các nét chữ của tiếng Bungaria khác đáng kể so với các chữ tương ứng tiếng Nga hoặc khác với dạng chữ nghiêng của chúng.
^Trong The New Encyclopaedia Britannica (Encyclopaedia Britannica 2003, tr. 1046) có viết: "The two early Slavic alphabets, the Cyrillic and the Glagolitic, were invented by St. Cyril, or Constantine (c. 827–869), and St. Methodius (c. 825–884). These men were Greeks from Thessalonica who became apostles to the southern Slavs, whom they converted to Christianity".
^Bringhurst (2002), tr. 32: in Cyrillic, the difference between normal lower case and small caps is more subtle than it is in the Latin or Greek alphabets, ...
^Bringhurst (2002), tr. 107: in most Cyrillic faces, the lower case is close in color and shape to Latin small caps
^Name ital'yanskiy shrift (Italian font) in Russian refers to a particular font family JPGLưu trữ 26 tháng 9 năm 2007 tại Wayback Machine, whereas rimskiy shrift (roman font) is just a synonym for Latin font, Latin alphabet.
Аммонъ, Филиппъ (2016). “Tractatus Slavonicus”(PDF). სჯანი (Sjani). ლიტერატურის ინსტიტუტის გამომცემლობა (Georgian Scientific Journal of Literary Theory and Comparative Literature) (17): 248–256. eISSN2346-772X. ISSN1512-2514. Bản gốc(PDF) lưu trữ ngày 19 tháng 7 năm 2020. Truy cập ngày 15 tháng 8 năm 2021.
Bogdanovich, V. (1980). History of the ancient Serbian literature. Belgrade.
Isailović, Neven G.; Krstić, Aleksandar R. (2015). “Serbian Language and Cyrillic Script as a Means of Diplomatic Literacy in South Eastern Europe in 15th and 16th Centuries”. Literacy Experiences concerning Medieval and Early Modern Transylvania. Cluj-Napoca: George Bariţiu Institute of History. tr. 185–195.
Levinson, David H. (1991). Encyclopedia of world cultures. New York: Macmillan Reference USA. ISBN978-0816118083. OCLC22492614.