Vương tôn nữ Maud, Bá tước phu nhân xứ Southesk
Maud Duff, Bá tước phu nhân xứ Southesk (khi sinh là Công nữ Maud Duff; 3 tháng 4 năm 1893 – 14 tháng 12 năm 1945), được gọi là Vương tôn nữ Maud từ năm 1905 đến năm 1923, là cháu ngoại của Quốc vương Edward VII của Anh. Maud và chị gái Alexandra chính là hậu duệ dòng nữ duy nhất của quân chủ Liên hiệp Anh được ban tước hiệu Vương tôn nữ (Princess) và kính xưng Điện hạ (Highness)[1][2] Mặc dù Vương tôn nữ Maud không thực hiện các nhiệm vụ vương thất, nhưng vì vị trí của trong thứ tự kế vị, Maud giữ chức vụ Cố vấn Nhà nước từ năm 1942 đến năm 1945. Thiếu thờiMaud sinh ra tại East Sheen Lodge, Richmond-upon-Thames, Surrey, vào ngày 3 tháng 4 năm 1893. Cha của Maud là Alexander Duff, Công tước thứ 1 xứ Fife.[3] Alexander được tấn phong lên hàng Công tước thông qua hôn nhân với với mẹ của Maud, Vương tôn nữ Louise xứ Wales, người con thứ ba và là con gái lớn của Edward VII của Liên hiệp Anh và Alexandra của Đan Mạch, lúc bấy giờ là Thân vương và Vương phi xứ Wales.[3] Maud được làm lễ rửa tội vào ngày 22 tháng 6 năm 1893 tại Nhà nguyện Vương thất của Cung điện Thánh James. Maud và chị gái của là những người duy nhất là hậu duệ của cả William IV của Anh (thông qua tình nhân là Dorothea Bland), và cháu gái của William IV, Victoria của Anh, người kế vị William IV vì William IV không có hậu duệ hợp pháp để kế vị.[3] Vương tôn nữ MaudNăm 1900, Nữ vương Victoria trao tặng cho cha của Maud, Alexander Duff lãnh địa công tước thứ hai xứ Fife trong Đẳng cấp quý tộc Vương quốc Liên hiệp Anh với điều khoản đặc biệt rằng tước hiệu sẽ được truyền cho hai chị em Alexandra và Maud, nếu như Alexander và Vương tôn nữ Louise không có nam duệ. Maud trở thành người đứng thứ hai trong hàng ngũ kế vị công quốc, sau chị gái là Alexandra, và thực tế con trai của Maud kế thừa tước vị sau khi Alexandra qua đời. Với tư cách là chắt gái dòng nữ của một quốc vương Anh (Nữ vương Victoria) thông qua mẹ là Vương tôn nữ Louise xứ Wales, Maud không được hưởng danh hiệu Vương nữ của Vương quốc Liên hiệp Anh cũng như không được hưởng kính xưng Vương thân Điện hạ (Royal Highness). Thay vào đó, Maud được gọi là Công nữ Maud Duff với tư cách là con gái của một công tước.[3] Maud đứng thứ sáu trong danh sách kế vị ngai vàng Anh vào thời điểm được sinh ra. Vào ngày 9 tháng 11 năm 1905, nhân dịp sinh nhật mẹ của Maud, lúc này được gọi là Vương nữ Louise, Vua Edward VII đã phong cho Vương nữ Louise tước hiệu Vương nữ Vương thất . Quốc vương còn yêu cầu Garter King of Arms đăng công báo Maud và chị gái, Alexandra với kính xưng xưng Điện hạ và danh hiệu Vương tôn nữ đặt trước tên của hai chị em, được quyền ưu tiên ngay sau tất cả các thành viên của Vương thất Anh mang kính xưng Điện hạ Vương gia.[3] Maud tham gia vào đoàn diễu hành dành cho các thành viên của gia đình vương thất khi tham dự lễ tang cấp nhà nước của Edward VII vào năm 1910 (Maud được đề cập trên tờ Công báo Luân Đôn là "Vương tôn nữ Maud Điện hạ" và chị gái là "Vương tôn nữ Alexandra Điện hạ", không có chỉ định lãnh thổ "xứ Fife"). Maud cũng tham dự lễ đăng quang của bác mình, George V, vào ngày 22 tháng 6 năm 1911 cùng với gia đình vương thất và được gọi là "Her Highness Princess Maud". Bác của Maud, Vua George V, trong sắc lệnh ngày 20 tháng 11 năm 1917, quy định lại các kính xưng và danh hiệu của gia đình vương thất bằng cách hạn chế tước hiệu Vương tử hoặc Vương nữ và kính xưng Royal Highness cho con của quân chủ, cháu nội quân chủ và con trai cả còn sống của con trai cả của Thân vương xứ Wales. Sắc Lệnh cũng tuyên bố rằng "các kính xưng Royal Highness, Highness hoặc Serene Highness, cũng như tước hiệu Vương tử và Vương nữ sẽ bị chấm dứt trừ những danh hiệu được ban tặng và sẽ không bị tước bỏ". Điều này không ảnh hưởng trực tiếp đến Maud và chị gái Alexandra, những người được ban tặng tước hiệu từ ông ngoại của hai chị em là Edward VII, và George V cũng không yêu cầu tước bỏ tước hiệu của hai chị em. Do đó, Maud tiếp tục sử dụng danh hiệu của mình cho đến khi kết hôn năm 1923.[4] Kể từ khi kết hôn với Charles, Lãnh chúa Carnegie, Maud chọn được biết đến với cái tên Phu nhân Maud Carnegie (hoặc, từ năm 1941, Bá tước phu nhân xứ Southesk), thay vì được gọi bằng tước vị vương thất của mình. Maud cũng tham gia trong đoàn xe rước cùng với các thành viên của vương thất trong lễ tang của George V năm 1936; trong dịp này, Maud được tờ Công báo Luân Đôn gọi là "Phu nhân Maud Carnegie".[5] Maud cũng tham dự lễ đăng quang của người anh họ, Vua George VI vào tháng 5 năm 1937, tham gia lễ rước của các thành viên vương thất, và chính thức được gọi là Phu nhân Maud Carnegie.[6] Kết hônVào ngày 13 tháng 11 năm 1923, Maud kết hôn với Charles, Lãnh chúa Carnegie (23 tháng 9 năm 1893 – 16 tháng 2 năm 1992) tại Nhà nguyện Quân sự Vương thất, Doanh trại Wellington, Luân Đôn.[3] Lãnh chúa Carnegie là con trai cả của Charles Noel Carnegie, Bá tước thứ 10 xứ Southesk và thừa kế tước vị Bá tước xứ Southesk sau cái chết của Charles Noel vào ngày 10 tháng 11 năm 1941. Maud và chồng điều hành một trang trại ở Elsick House, ở Kincardineshire, Scotland. Họ có một người con, James (23 tháng 9 năm 1929 - 22 tháng 6 năm 2015).[3] Nữ Hướng đạo sinhMaud là một người ủng hộ nhiệt tình cho phong trào Nữ Hướng đạo sinh. Vương tôn nữ là Ủy viên Quận ở Angus và Aberdeenshire và là thành viên của Ủy ban Điều hành ở Scotland. Maud nhận được Giải thưởng Cá Bạc, vinh dự dành cho người lớn cao nhất của Nữ Hướng đạo, vào năm 1937.[7] Cuộc sống sau nàyVương tôn nữ Maud thường xuyên xuất hiện tại Triều đình Thánh James cùng gia đình vương thất mặc dù không đảm nhận các nhiệm vụ chính thức hay công vụ. Trong thời gian George VI vắng mặt ở Châu Phi năm 1943, Maud phục vụ với tư cách là Cố vấn Nhà nước. Vào thời điểm Maud qua đời năm 1945, Maud đứng thứ mười ba trong danh sách thừa kế ngai vàng Anh và là người thừa kế lâm thời của lãnh địa công tước xứ Fife, vì con trai duy nhất của chị gái Alexandra là Alastair Windsor, Công tước thứ 2 xứ Connaught và Strathearn, qua đời vào năm 1943. Con trai duy nhất của Maud là James, Lãnh chúa Carnegie, kế vị bác của mình với tư cách là Công tước thứ 3 xứ Fife vào năm 1959.[3] James cũng kế thừa tước vị của cha mình vào năm 1992. Vương tôn nữ Maud qua đời tại một viện dưỡng lão ở Luân Đôn vào ngày 14 tháng 12 năm 1945 sau một đợt viêm phế quản cấp tính. Di chúc của Maud được niêm phong tại Llandudno vào năm 1946. Tài sản của Maud được định giá 44.008 bảng Anh (hoặc 1,2 triệu bảng Anh vào năm 2022 sau khi được điều chỉnh lại theo lạm phát).[8] Danh hiệu và kính xưng
Trong Công báo Luân Đôn ngày 22 tháng 6 năm 1943, Maud được đề cập là Her Highness Princess Maud Alexandra Victoria Georgina Bertha Countess of Southesk (Vương tôn nữ Maud Alexandra Victoria Georgina Bertha, Bá tước phu nhân xứ Southesk Điện hạ)[10] Gia phảTài liệu tham khảo và ghi chú
|