Sophie xứ Sachsen-Coburg-Saalfeld (16 tháng 8 năm 1778 – 9 tháng 7 năm 1835) là Công nữ xứ Sachsen-Coburg-Saalfeld. Thông qua hôn nhân, Sophie là Bá tước phu nhân xứ Mensdorff-Pouilly.
Ngày 23 tháng 2 năm 1804, Sophie kết hôn với Emmanuel tại Coburg. Năm 1818, Emmanuel được thăng lên hiệu Bá tước. Năm 1806, Emmanuel cư trú ở Saalfeld, dinh thự phụ của triều đình Coburg. Vì vậy, rất có thể Emmanuel đã tham gia trận Saalfeld, ông đã lấy lại hài cốt của Louis Ferdinand của Phổ từ chiến trường[2] và bảo vệ nơi ở của cha vợ và gia đình trước quân Pháp.[3]
Từ năm 1824 đến năm 1834, Sophie sống ở Mainz, nơi chồng là chỉ huy pháo đài liên bang; ở đây, Bà Bá tước thường được gọi là "Thân vương phi" (Fürstin). Sophie hoạt động tích cực với tư cách là một nhà văn và vào năm 1830, Sophie đã xuất bản tuyển tập truyện cổ tích lãng mạn có tên là Mährchen und Erzählungen. Sophie cũng nhận được Huân chương Đại Thập tự thuộc Huân chương Thánh Yekaterina.[4]
Ngày 9 tháng 7 năm 1835, Sophie qua đời ở Tuschimitz, Bohemia và được chôn cất tại công viên Schloss Preitenstein, nơi ở của gia đình Mensdorff-Pouilly.
Con cái
Emmanuel và Sophie có sáu người con trai:
Hugo Ferdinand von Mensdorff-Pouilly (1806–1847).
Alphons, Bá tước xứ Mensdorff-Pouilly (1810–1894); kết hôn lần đầu vào năm 1843 với Nữ Bá tước Therese xứ Dietrichstein-Proskau-Leslie (1823–1856). Kết hôn lần thứ hai vào năm 1862 với Nữ Bá tước Maria Theresia xứ Lamberg (1833–1876).
Alfred Carl von Mensdorff-Pouilly (1812–1814).
Alexander von Mensdorff-Pouilly (1813–1871), Fürst von Dietrichstein zu Nikolsburg 1868, là Bộ trưởng Ngoại giao Áo và Thủ tướng Áo vào những năm 1860; kết hôn năm 1857 Nữ bá tước Alexandrine Maria von Dietrichstein-Proskau-Leslie (1824–1906).
Leopold Emanuel von Mensdorff-Pouilly (1815–1832).
Arthur August von Mensdorff-Pouilly (1817–1904); kết hôn lần đầu năm 1853 với Magdalene Kremzow (1835–1899), ly hôn năm 1882. Kết hôn lần thứ hai vào năm 1902 với Nữ Bá tước Bianca Albertina xứ Wickenburg (1837–1912).