Nước Liban khác với các quốc gia Trung Đông ở chỗ sau khi nội chiến tại nước này kết thúc, tương tự như nước Albania và Bosna-Hercegovina tại vùng Đông Nam Âu, Islam giáo không trở thành tôn giáo đa số nhưng cùng với Kitô giáo tạo nên một xã hội với phần đông dân chúng theo các giáo phái khác nhau của Islam giáo và Kitô giáo. Tuy nhiên, Ki tô giáo là tôn giáo của phần đông dân số trong cộng đồng người Liban hải ngoại với gần 14 triệu người.[4][5]
Tôn giáo chính thức của các cử tri hợp lệ (2011)[6]
Người tỵ nạn tại Liban chiếm tỷ trọng đáng kể trong dân số nước này, chiếm khoảng 2 triệu người trong số hơn 6 triệu người sống tại Liban vào năm 2017, khiến cho số liệu thống kê bị tác động.[2] Trong số họ, phần lớn là người gốc Syria hoặc là Palestine, phái Sunni của Islam giáo chiếm thế độc tôn, tuy nhiên cũng có những người tỵ nạn là tín hữu Kitô giáo và tín hữu phái Shia của Islam giáo.[2]
Theo thông lệ, nước Liban có tổng thống là tín hữu Kitô giáo Maronite, thủ tướng là tín hữu phái Sunni của Islam giáo và chủ tịch Quốc hội là tín hữu phái Shia của Islam giáo.[7][8]
^Hobby (1985). Near East/South Asia Report. Foreign Broadcast Information Service. tr. 53. the Druzes and the Christians in the Shuf Mountains in the past lived in complete harmony..