Thiên Thai (trường ca)

"Thiên Thai" là một bài hát trữ tình của nhạc sĩ Văn Cao. Ông viết bài hát này vào năm 1941, khi mới 18 tuổi, phỏng theo thơ của Hoàng Thoại.

Bản Thiên thai dài tới gần 100 ô nhịp với những chuyển câu chuyển điệu tài tình cùng với những lời ca tuyệt diệu. Có thể nói Thiên thai là một trường ca với nhiều nhạc cảnh biến đổi tuần tự giống như một bản giao hưởng hay một vở opera.

Nguồn gốc

Theo U minh lục: Lưu ThầnNguyễn Triệu cùng vào núi hái thuốc gặp một con suối lớn, hai bên bờ suối có hai người con gái tư chất tươi đẹp -hai nàng tiên- đã lưu hai người lại trong nửa năm. Cả hai đều nhớ quê hương bèn từ biệt các tiên nữ ra về. Về đến nơi, anh em bà con đã phiêu bạt đi đâu, nhà cửa cũng không còn. Hỏi thì không ai nhận ra họ vì họ đã có con cháu đến 7 đời.

Ngay câu đầu bài nhạc, Văn Cao đã nhắc đến sự tích này:

Tiếng ai hát chiều nay vang lừng trên sóng
Nhớ Lưu Nguyễn ngày xưa lạc tới Đào nguyên...

Hoàn cảnh ra đời

Văn Cao viết "Thiên Thai" từ ám ảnh sông Hương xứ Huế mà ông có dịp tới thăm mùa thu năm 1940 và ấn tượng khi đi thuyền trên sông Phi Liệt (Thủy Nguyên, Hải Phòng) và nghe ca trù năm 1941[1]. Năm 1944, Văn Cao đã viết lời tựa cho bài "Thiên Thai": "... Ảnh hưởng sông nước khúc Thiên Thai cổ trong khung cảnh huyền diệu của Đường Thi với hai truyện Thiên Thai và Đào Nguyên. Người Sông Ngự đã lạc cảm xúc rồi..."

Khe cây, lối đá nhận đường vào
Hoa cỏ không vương mảy bụi nào
......
Nhìn bóng dáng mây quên việc trước
Trông chiều cây nước ngỡ chiêm bao
Muốn biết về đâu, non nước ấy
Hỏi thăm, nên tới suối Hoa Đào...

Nhận xét

Một số bản thu

Ca khúc này đã được thu âm trong một số album sau:

Chú thích

  1. ^ Nguyễn Thụy Kha - Tác giả cuốn "Văn Cao - Người đi dọc biển", Văn Cao hào hùng và Văn Cao lãng mạn[liên kết hỏng]. Báo điện tử Tổ quốc. Truy cập 2008-11-10.
  2. ^ Trong chương trình Hát Cho Tuổi Thơ 2 (2004)
  3. ^ Nguyễn Đình Toàn. "Nhạc sĩ Văn Cao". Văn Nghệ. Truy cập 2008-11-10.

Liên kết ngoài