Là sản phẩm của lò đào tạo trẻ Nottingham Forest, anh đã trải qua 13 mùa giải chơi ở Premier League cho các câu lạc bộ Manchester City, Chelsea và Queens Park Rangers. Năm 2015, anh chơi ở giải Major League Soccer cho câu lạc bộ New York Red Bulls cùng với người em trai Bradley. Shaun Wright-Phillips bắt đầu chơi cho câu lạc bộ Phoenix Rising FC từ năm 2017.
Tuyển thủ Anh đã ghi 6 bàn sau 36 lần ra sân cho đội tuyển quốc gia, trong đó bao gồm cả khi được chọn cho đội tuyển tham dự World Cup 2010.
Wright-Phillips được ra mắt câu lạc bộ Nottingham Forest ở tuổi 17 và Manchester City đã đưa anh đến Maine Road.[cần dẫn nguồn] Anh bắt đầu chơi cho đội một ở vòng 2 League Cup trong trận đấu gặp Burnley thay thế cho cầu thủ Terry Cooke.[8]. Trận ra mắt giải đấu của anh diễn ra 2 tháng sau đó trong trận đấu với câu lạc bộ Port Vale. Được đưa vào sân với vai trò tiền đạo dự bị anh đã đưa đội của mình từ chỗ bị dẫn trước 1-0 đã lội ngược dòng và giành thắng lợi 2-1.
Chelsea
Vào ngày 18 tháng 7 năm 2005, Wright-Phillips đã hoàn tất vụ chuyển nhượng trị giá 21 triệu Bảng Anh khi chuyển sang chơi bóng cho nhà đương kim vô địch Premier League Chelsea, trở về quê hương London của anh. Anh chơi cho câu lạc bộ theo hợp đồng có thời hạn 5 năm sau khi đồng ý các điều khoản cá nhân và kiểm tra y tế. Trước đó anh đã nói rằng anh sẽ không rời Manchester City.[9] Những lần ra sân của anh cho câu lạc bộ rất hạn chế, chỉ đá chính 15 trận tro Chelsea trong mùa giải 2005-06 và phải vật lộn để tìm kiếm phong độ ghi bàn.[cần dẫn nguồn] Mùa giải đầu tiên không được ra sân nhiều với Chelsea đã lên đến đỉnh điểm khiến anh bõ lỡ cơ hội đến Đức đẻ chơi cho đội tuyển Anh tại kỳ World Cup 2006.[cần dẫn nguồn]
Trở lại Manchester City
Vào ngày 28 tháng 8 năm 2008, anh quay trở lại câu lạc bộ cũ Manchester City theo một bản hợp đồng bốn năm và khoản phí không được tiết lộ, được cho là khoảng 8,5 triệu bảng.[10][11] Ở lần thứ hai ra mắt, Wright-Phillips ghi 2 bàn thắng trong trận đấu làm khách trước chủ nhà Sunderland ở trận thắng 3-0 tại Premier League.[12] Bàn thắng thứ 3 của anh cho City đến trong trận thắng 6-0 trước câu lạc bộ Portsmouth vào ngày 21 thnags 9 năm 2008.[cần dẫn nguồn] Wright-Phillips đã cân bằng kỷ lục ghi bàn của mình ở Chelsea chỉ hơn một tháng sau khi trở lại City.[cần dẫn nguồn]
Queens Park Rangers
Vào ngày 31 tháng 8 năm 2011, ngày cuối cùng của kỳ chuyển nhượng, Wright-Phillips ký với Queens Park Rangers một bản hợp đồng 4 năm và một khoản phí không được tiết lộ.[13] Anh có trận ra mắt trọn vẹn 90 phút cho QPR trước câu lạc bộ Newcastle United vào ngày 12 tháng 9 năm 2011, được đưa vào đội hình tiêu biểu và trở thành cầu thủ xuất sắc nhất trận đấu.[14] Anh đã không ghi được bàn thắng nào trong gần một năm trước khi bàn đầu tiên vào mùa giải tiếp theo cho QPR trước đối thủ là câu lạc bộ Walsall ở League Cup vào ngày 28 thắng 8 năm 2012.[15] Bàn thắng duy nhât của anh cho QPR ở Premier League đến trong trận đấu derby với câu lạc bộ cũ Chelsea vào ngày 2 tháng 1 năm 2013,trận đấu kết thúc với tỷ số 1-0.[16]
New York Red Bulls
Vào tháng 6 năm 2015, Wright-Phillips bắt đầu tập luyện với câu lạc bộ ở giải Major League SoccerNew York Red Bulls để lấy lại thể lực sau khi rời QPR.[17] Gây ấn tượng với huấn luyện viên trưởng Jesse Marsch, ông đề nghị anh ký hợp đồng với câu lạc bộ khi hợp đồng của anh ấy chính thức hết hạn vào ngày 30 tháng 6.[18]
Phoenix Rising FC
Vào ngày 23 tháng 2 năm 2017, Wright-Phillips ký hợp đồng với câu lạc bộ ở giải United Soccer LeaguePhoenix Rising FC. Anh có trận ra mắt vào ngày 26 tháng 3 năm 2017 sau khi đánh bại câu lạc bộ Toronto FC II với tỷ số 1-0.[19]
Wright-Phillips thông báo giã từ sự nghiệp thi đấu chuyên nghiệp vào ngày 24 tháng 8 năm 2019 ở tuổi 37.[20]
Sự nghiệp quốc tế
Wright-Phillips có trận ra mắt đội tuyển Anh khi vào sân thay thế Nicky Butt trong trận đấu với đội tuyển Ukraina vào ngày 18 tháng 8 năm 2004. Anh ghi bàn thắng cuối cùng của đội tuyển Anh trong chiến thắng 3-0, được BBC Sport mô tả là "một pha chạy chỗ hoàn thiện với một kết thúc tuyệt vời."[21] Anh là một thành viên xuất hiện đều đặn trong các trận đấu của đội tuyển Anh chong chiến dịch vòng loại World Cup 2006, với trận thi đấu đầu tiên của anh là trong trận thắng 1-0 ở sân khách trước đội tuyển đội tuyển xứ Wales.[22] Tuy nhiên, sau khi phong độ sa sút đặc biệt là màn trình diện tệ hại trước đội tuyển Bắc Ireland và ít khi được thi đấu sau khi chuyển đến Chelsea, anh đã bỏ lỡ một suất trong đội hình tham dự vòng chung kết World Cup 2006.[23]
^“Walcott & Lennon in England squad”. BBC Sport. British Broadcasting Corporation. ngày 8 tháng 5 năm 2006. Lưu trữ bản gốc ngày 8 tháng 6 năm 2019. Truy cập ngày 5 tháng 5 năm 2020.
^Sanghera, Mandeep (ngày 8 tháng 9 năm 2007). “England 3–0 Israel”. BBC Sport. Truy cập ngày 22 tháng 9 năm 2016.
^Hughes, Ian (ngày 13 tháng 10 năm 2007). “England 3–0 Estonia”. BBC Sport. Truy cập ngày 22 tháng 9 năm 2016.
^Stevenson, Jonathan (ngày 6 tháng 2 năm 2008). “England 2–1 Switzerland”. BBC Sport. Truy cập ngày 22 tháng 9 năm 2016.
^McNulty, Phil (ngày 14 tháng 10 năm 2009). “England 3–0 Belarus”. BBC Sport. Truy cập ngày 22 tháng 9 năm 2016.
^McNulty, Phil (ngày 3 tháng 3 năm 2010). “England 3–1 Egypt”. BBC Sport. Truy cập ngày 22 tháng 9 năm 2016.
^Rollin, Glenda; Rollin, Jack biên tập (2002). Rothmans Football Yearbook 2002–2003. London: Headline Publishing Group. tr. 46, 244–245. ISBN978-0-7553-1100-2.