Năm 16 tuổi, ông bắt đầu làm trợ lý cho nhà sản xuất kịch hát Kermit Bloomgarden. Sau đó ông tiếp tục làm việc cho Robert Whitehead và Emanuel Azenberg. Thay vì theo đuổi đại học, Rudin nhận làm giám đốc tuyển vai và sau cùng khởi nghiệp công ty riêng. Công ty mới của ông đã tuyển vai cho nhiều buổi diễn Broadway, trong đó có Annie (1997) cho Mike Nichols. Ông còn phụ trách tuyển vai cho Verna: USO Girl của PBS, với sự tham gia của Sissy Spacek và William Hurt; và sê-ri ngắn tập The Scarlet Letter (1979) có sự góp mặt của Meg Foster, Kevin Conway và John Heard. Ngoài ra Rudin còn tuyển vai trong các bộ phim như King of the Gypsies (1978), The Wanderers (1979), Simon (1980) với Alan Arkin và Resurrection (1980).[10]
Sản xuất điện ảnh
Năm 1980, Rudin chuyển đến Los Angeles và giành được công việc tại Edgar J. Scherick Associates, nơi ông làm nhà sản xuất cho hàng loạt tác phẩm như I'm Dancing as Fast as I Can (1981), sê-ri ngắn tập Little Gloria... Happy at Last của NBC (1982) và phim tài liệu đoạt giải OscarHe Makes Me Feel Like Dancin' (1983).[10] Rudin sau đó thành lập công ty sản xuất phim của riêng mình, Scott Rudin Productions. Bộ phim đầu tiên mà công ty thực hiện là Mrs. Soffel của Gillian Armstrong (1984). Không lâu sau, ông để dự án của mình ngừng vĩnh viễn và gia nhập 20th Century Fox làm giám đốc sản xuất. Tại Fox, ông gặp một giám đốc cấp cao là Jonathan Dolgen; đây là người ông sẽ hợp tác một lần nữa tại Paramount Pictures vài năm sau. Rudin vượt qua đội ngũ tại Fox và trở thành chủ tịch hãng vào năm 1986 năm 28 tuổi.[10]
Thời gian ông đứng đầu ở Fox rất ngắn ngủi, ông sớm rời nơi đó và tham gia vào một thỏa thuận sản xuất với Paramount. Ngày 1 tháng 8 năm 1992, Rudin ký một thỏa thuận với TriStar Pictures nhưng sớm chuyển về Paramount. Giao dịch đầu tiên của Rudin kéo dài gần 15 năm, cho ra đời những tác phẩm gồm The First Wives Club, The Addams Family, Clueless, Sabrina, và Sleepy Hollow.[11]
Sản xuất kịch hát
Scott Rudin đã đoạt 17 giải Tony (trên tổng số 46 đề cử) và 15 giải Drama Desk Award (trên tổng số 33 đề cử) nhờ sản xuất các buổi diễn Broadway. Là ví dụ điển hình khi cho ra đời từ 2 đến 5 tác phẩm mỗi năm, ông là một trong số những nhà sản xuất có hiệu suất thương mại tốt nhất ở Broadway.[12]