Magna Graecia

Italy vào khoảng năm 600 TCN

Magna Græcia (tiếng Latinh có nghĩa là "Đại Hy Lạp"; tiếng Hy Lạp: Ἑλλάς Μεγάλη, Megálē Hellas) là tên các khu vực ven biển miền nam Ý trên Vịnh Tarentine được những người định cư Hy Lạp xâm chiếm làm thuộc địa, đặc biệt là các thuộc địa Tarentum, Crotone, và Sybaris của người Achaea, lỏng lẻo hơn, là thành phố CumaeNeapolis về phía bắc.[1] Những người thực dân, bắt đầu di cư tới khu vực này trong thế kỷ thứ 8 trước công nguyên, mang theo nền văn minh Hy Lạp của họ, đã để lại một dấu ấn lâu dài tại Ý, đặc biệt là những ảnh hưởng đến văn hóa La Mã cổ đại.

Ghi chú

  1. ^ The Oxford Companion to Classical Literature, Paul Harvey, 1927,1955, p258

Liên kết