Lý Bách Dược
Lý Bách Dược (chữ Hán: 李百薬, bính âm: Li Baiyao; 565 – 648), tự Trùng Quy, người An Bình Định Châu (nay thuộc Hà Bắc), cha là Nội sử lệnh Lý Đức Lâm thời Tùy, là nhà sử học thời Đường, chủ biên bộ chính sử Tề thư. Tiểu sửÔng từng tham gia biên soạn quốc sử, về sau là danh thần triều Tùy, phụng chiếu tiếp tục việc biên soạn Tề sử, thời Tùy Văn Đế, ông được bổ làm Thái tử xá nhân, Đông cung Học sĩ, thời Tùy Dượng Đế được thang chức Tư mã Quế Châu, sau đổi làn Kiến An Quận thừa, thời nhà Đường, được phong làm Trung thư xá nhân, Lễ bộ thị lang, Tán kỵ thường thị, ông là người có phẩm chất cương trực, liêm khiết, từng nói thẳng can gián lên Đường Thái Tông bãi bỏ chư hầu, được Thái Tông tiếp nhận. Tác phẩmBách Dược trước sau vào năm Đường Thái Tông Trinh Quán nguyên niên (năm 627) và năm Trinh Quán thứ 3 (năm 629), hai lần phụng chiếu kế thừa hoàn thành việc biên soạn di cảo của cha, có tham khảo qua bộ sử biên niên Tề chí của sử gia đời Tùy Vương Thiệu, Tề thư hoàn thành vào năm Trinh Quán thứ 10 (năm 636), trải qua 3 Triều đại (Bắc Tề, Tùy, Đường), tổng cộng thời gian hơn 60 năm. Tiêu Tử Hiển thời Tống để phân biệt với Nam Tề thư, đã đổi tên sách thành Bắc Tề thư. Tham khảo
Tham khảoLiên kết ngoài
|