Can thiệp sức khỏe cộng đồng

Can thiệp sức khỏe cộng đồng là bất kỳ nỗ lực hoặc chính sách nào nhằm cải thiện sức khỏe tinh thầnthể chất ở cấp dân số. Can thiệp sức khỏe cộng đồng có thể được điều hành bởi nhiều tổ chức, bao gồm các cơ quan y tế chính phủ và các tổ chức phi chính phủ (NGO). Các loại hình can thiệp phổ biến bao gồm các chương trình sàng lọc,[1] tiêm chủng,[2] bổ sung thực phẩm và nước, và nâng cao sức khỏe. Các vấn đề phổ biến là chủ đề của các can thiệp sức khỏe cộng đồng bao gồm béo phì,[3] ma túy, thuốc lá và sử dụng rượu bia,[4] và sự lây lan của bệnh truyền nhiễm, ví dụ HIV.[5]

Một chính sách có thể đáp ứng các tiêu chí can thiệp sức khỏe cộng đồng nếu nó ngăn ngừa bệnh tật ở cả cấp độ cá nhân và cộng đồng và có tác động tích cực đến sức khỏe cộng đồng.[6]

Các loại hình

Can thiệp sức khỏe có thể được điều hành bởi nhiều tổ chức, bao gồm các sở y tế và các tổ chức tư nhân. Những can thiệp như vậy có thể hoạt động ở nhiều quy mô khác nhau, như ở cấp độ toàn cầu, quốc gia hoặc cộng đồng. Toàn bộ dân số có thể nhận được thông qua các trang web, tin nhắn âm thanh/video và các phương tiện thông tin đại chúng khác hoặc các nhóm nhất định có thể bị ảnh hưởng bởi hành động hành chính, chẳng hạn như tăng việc cung cấp thực phẩm lành mạnh tại trường học.

Sàng lọc

Sàng lọc đề cập đến thực hành kiểm tra xét nghiệm những các cá nhân đáp ứng một tiêu chí nhất định (như tuổi tác, giới tính hoặc quan hệ tình dục) cho một bệnh hoặc rối loạn. Nhiều hình thức sàng lọc là can thiệp sức khỏe cộng đồng. Ví dụ, các bà mẹ thường được xét nghiệm HIV và viêm gan B trong khi mang thai. Phát hiện trong khi mang thai có thể giúp ngăn ngừa lây truyền từ mẹ trong khi sinh.[7]

Tiêm chủng

Các chương trình tiêm chủng là một trong những loại hình can thiệp sức khỏe cộng đồng có hiệu quả và phổ biến nhất. Thông thường các chương trình có thể ở hình thức khuyến nghị hoặc được điều hành bởi các sở y tế của chính phủ hoặc các hệ thống chăm sóc sức khỏe được quốc hữu hóa. Như trường hợp tại Hoa Kỳ, Trung tâm kiểm soát và phòng ngừa dịch bệnh quyết định lịch tiêm chủng và hầu hết các công ty bảo hiểm y tế tư nhân chi trả cho các lần tiêm chủng này. Ở Anh, NHS đều quyết định và thực hiện các quy trình tiêm chủng. NGO cũng có thể tham gia tài trợ hoặc thực hiện các chương trình tiêm chủng; ví dụ, Quỹ Bill và Melinda Gates hỗ trợ các chính phủ ở Pakistan, Nigeria và Afghanistan trong việc quản lý tiêm phòng bại liệt.[8]

Bổ sung chất

Bổ sung thực phẩm hoặc nước của các chất dinh dưỡng có thể làm giảm tình trạng thiếu vitamin và các bệnh khác. Bổ sung có thể được yêu cầu bởi pháp luật hoặc tự nguyện. Một số ví dụ về các can thiệp bao gồm:

Hành vi

Các can thiệp nhằm thay đổi hành vi cá nhân có thể rất khó khăn. Một hình thức như vậy là nâng cao sức khỏe, trong đó giáo dụctruyền thông có thể được sử dụng để thúc đẩy các hành vi lành mạnh, chẳng hạn như ăn thực phẩm lành mạnh (để ngăn ngừa béo phì), sử dụng bao cao su (để ngăn ngừa lây truyền STDs) hoặc chấm dứt đại tiện ngoài trờicác nước đang phát triển (xem ví dụ ở Ấn Độ, như chiến dịch Swachh Bharat mission).

Việc sử dụng luật pháp để hình sự hóa một số hành vi nhất định cũng có thể được coi là can thiệp sức khỏe cộng đồng, chẳng hạn như các chương trình tiêm chủng bắt buộc [13][14] và hình sự hóa việc lây truyền HIV.[15][16][17] Tuy nhiên, các biện pháp như vậy thường gây tranh cãi, đặc biệt trong trường hợp hình sự hóa HIV khi có bằng chứng cho thấy nó có thể phản tác dụng.[15][16][17] Các luật đánh thuế một số sản phẩm không lành mạnh cũng có thể có hiệu lực, mặc dù cũng không phải không có tranh cãi và đôi khi được gọi là " thuế tội phạm ". Ví dụ như việc đánh thuế các sản phẩm thuốc lá ở Mỹ và New Zealand,[18] và đồ uống có đường ở Anh.[19]

Đánh giá hiệu quả

Đánh giá và dự đoán hiệu quả của một can thiệp sức khỏe cộng đồng, cũng như tính toán hiệu quả chi phí là rất cần thiết. Một can thiệp lý tưởng nên làm giảm tỷ lệ mắc bệnhtử vong. Một số giao thức có hệ thống tồn tại để hỗ trợ phát triển các can thiệp như vậy, chẳng hạn như Intervention Mapping.[20]

Tham khảo

  1. ^ Kim, Hyuncheol Bryant; Lee, Sun-Mi (ngày 6 tháng 3 năm 2017). “When public health intervention is not successful: Cost sharing, crowd-out, and selection in Korea's National Cancer Screening Program”. Journal of Health Economics. 53: 100–116. doi:10.1016/J.JHEALECO.2017.02.006. PMID 28340393.
  2. ^ Kürüm, Esra; Warren, Joshua L.; Schuck-Paim, Cynthia; Lustig, Roger; Lewnard, Joseph A.; Fuentes, Rodrigo; Bruhn, Christian A. W.; Taylor, Robert J.; Simonsen, Lone (ngày 31 tháng 7 năm 2017). “Bayesian model averaging with change points to assess the impact of vaccination and public health interventions”. Epidemiology. 28 (6): 889–897. doi:10.1097/EDE.0000000000000719. PMC 5617796. PMID 28767518.
  3. ^ Bhuyan, Soumitra S.; Chandak, Aastha; Smith, Patti; Carlton, Erik L.; Duncan, Kenric; Gentry, Daniel (ngày 7 tháng 8 năm 2015). “Integration of public health and primary care: A systematic review of the current literature in primary care physician mediated childhood obesity interventions”. Obesity Research and Clinical Practice. 9 (6): 539–552. doi:10.1016/J.ORCP.2015.07.005. PMID 26259684.
  4. ^ Todd, Adam; Moore, Helen J.; Husband, Andrew K.; Bambra, Clare; Kasim, Adetayo; Sniehotta, Falko F.; Steed, Liz; Summerbell, Carolyn D. (ngày 22 tháng 8 năm 2014). “Community pharmacy interventions for public health priorities: protocol for a systematic review of community pharmacy-delivered smoking, alcohol and weight management interventions”. Systematic Reviews (bằng tiếng Anh). 3: 93. doi:10.1186/2046-4053-3-93. PMC 4145162. PMID 25145710.
  5. ^ M, Schrappe; K, Lauterbach (ngày 1 tháng 1 năm 1998). “Systematic review on the cost-effectiveness of public health interventions for HIV prevention in industrialized countries”. AIDS. 12 Suppl A: S231–8. PMID 9633007.
  6. ^ Patil, Rajan R. (ngày 1 tháng 11 năm 2013). “Application of PHEL - 'Public Health Epidemiological Logic' of Public Health Intervention and Public Health Impact”. International Journal of Preventive Medicine. 4 (11): 1331–1336.
  7. ^ “Screening for hepatitis B, HIV and syphilis”. www.nhs.uk (bằng tiếng Anh). ngày 10 tháng 1 năm 2018. Truy cập ngày 9 tháng 6 năm 2018.
  8. ^ “Polio”. Bill & Melinda Gates Foundation (bằng tiếng Anh). Truy cập ngày 9 tháng 6 năm 2018.
  9. ^ Hetzel, B. (ngày 12 tháng 11 năm 1983). “IODINE DEFICIENCY DISORDERS (IDD) AND THEIR ERADICATION”. The Lancet (bằng tiếng Anh). 322 (8359): 1126–1129. doi:10.1016/S0140-6736(83)90636-0. ISSN 0140-6736.
  10. ^ Honein, Margaret A. (ngày 20 tháng 6 năm 2001). “Impact of Folic Acid Fortification of the US Food Supply on the Occurrence of Neural Tube Defects”. JAMA (bằng tiếng Anh). 285 (23): 2981–6. doi:10.1001/jama.285.23.2981. ISSN 0098-7484. PMID 11410096.
  11. ^ Frieden, Thomas R. (tháng 4 năm 2010). “A Framework for Public Health Action: The Health Impact Pyramid”. American Journal of Public Health (bằng tiếng Anh). 100 (4): 590–595. doi:10.2105/ajph.2009.185652. ISSN 0090-0036. PMC 2836340. PMID 20167880.
  12. ^ Hiligsmann, Mickael; Neuprez, Audrey; Buckinx, Fanny; Locquet, Médéa; Reginster, Jean-Yves (tháng 12 năm 2017). “A scoping review of the public health impact of vitamin D-fortified dairy products for fracture prevention”. Archives of Osteoporosis. 12 (1): 57. doi:10.1007/s11657-017-0352-1. ISSN 1862-3514. PMC 5486688. PMID 28634891.
  13. ^ Haverkate, M; D’Ancona, F; Giambi, C; Johansen, K; Lopalco, P L; Cozza, V; Appelgren, E; on behalf of the VENICE project gat, collective (ngày 31 tháng 5 năm 2012). “Mandatory and recommended vaccination in the EU, Iceland and Norway: results of the VENICE 2010 survey on the ways of implementing national vaccination programmes”. Eurosurveillance (bằng tiếng Anh). 17 (22). doi:10.2807/ese.17.22.20183-en. ISSN 1560-7917.
  14. ^ Vamos, Cheryl A.; McDermott, Robert J.; Daley, Ellen M. (tháng 6 năm 2008). “The HPV Vaccine: Framing the Arguments FOR and AGAINST Mandatory Vaccination of All Middle School Girls”. Journal of School Health (bằng tiếng Anh). 78 (6): 302–309. doi:10.1111/j.1746-1561.2008.00306.x. ISSN 0022-4391. PMID 18489462.
  15. ^ a b Burris, Scott (ngày 6 tháng 8 năm 2008). “The Case Against Criminalization of HIV Transmission”. JAMA (bằng tiếng Anh). 300 (5): 578–81. doi:10.1001/jama.300.5.578. ISSN 0098-7484. PMID 18677032.
  16. ^ a b Cameron, E (tháng 12 năm 2009). “Criminalization of HIV transmission: poor public health policy”. HIV/AIDS Policy & Law Review (bằng tiếng Anh). 14 (2). ISSN 1712-624X.
  17. ^ a b Mykhalovskiy, Eric (ngày 1 tháng 9 năm 2011). “The problem of "significant risk": Exploring the public health impact of criminalizing HIV non-disclosure”. Social Science & Medicine (bằng tiếng Anh). 73 (5): 668–675. doi:10.1016/j.socscimed.2011.06.051. ISSN 0277-9536. PMID 21835524.
  18. ^ Wilson, Nick; Blakely, Tony; Tobias, Martin (ngày 2 tháng 11 năm 2006). “What potential has tobacco control for reducing health inequalities? The New Zealand situation”. International Journal for Equity in Health. 5 (1): 14. doi:10.1186/1475-9276-5-14. PMC 1654162. PMID 17081299.
  19. ^ Briggs, Adam D. M.; Mytton, Oliver T.; Kehlbacher, Ariane; Tiffin, Richard; Rayner, Mike; Scarborough, Peter (ngày 31 tháng 10 năm 2013). “Overall and income specific effect on prevalence of overweight and obesity of 20% sugar sweetened drink tax in UK: econometric and comparative risk assessment modelling study”. BMJ (bằng tiếng Anh). 347: f6189. doi:10.1136/bmj.f6189. ISSN 1756-1833. PMC 3814405. PMID 24179043.
  20. ^ Bartholomew, LK, Parcel, GS, Kok, G., Gottlieb, NH, & Fernández, ME, 2011. Kế hoạch chương trình nâng cao sức khỏe; một cách tiếp cận Bản đồ can thiệp, Ed 3. San Francisco, CA: Jossey-Bass.