Bài viết này có chứa ký tự ngữ âm IPA. Nếu không thích hợp hỗ trợ dựng hình, bạn có thể sẽ nhìn thấy dấu chấm hỏi, hộp, hoặc ký hiệu khác thay vì kí tự Unicode. Để biết hướng dẫn giới thiệu về các ký hiệu IPA, xem Trợ giúp:IPA.
Tiếng Tamil là một trong các ngôn ngữ cổ điển lâu đời nhất thế giới.[13][14] Những bản khắc Tamil-Brahmi từ năm 500 TCN đã được tìm thấy tại Adichanallur[15] và các bản khắc Tamil-Brahmi 2.200 năm tuổi đã được tìm thấy ở Samanamalai.[16] Nó đã được mô tả là "ngôn ngữ duy nhất của Ấn Độ đương đại với sự tiếp nối dễ dàng nhận ra với quá khứ cổ điển của nó."[17] Sự đa dạng và chất lượng của văn học Tamil cổ điển đã khiến nó được mô tả là "một trong những nền văn học và truyền thống cổ điển vĩ đại trên thế giới".[18]
Năm 1578, các nhà truyền giáo Kitô giáo người Bồ Đào Nha đã ấn hành một cuối sách kinh tiếng Tamil viết bằng một dạng chữ Tamil gọi là 'Thambiraan Vanakkam,' do đó khiến tiếng Tamil trở thành ngôn ngữ đầu tiên của Ấn Độ được in ấn và phát hành (theo công nghệ tây phương).[27]Tamil Lexicon, phát hành bởi đại học Madras, là cuốn từ điển cổ nhất phát hành bằng một ngôn ngữ Ấn Độ.[28] Theo một nghiên cứu 2001, có 1.863 tờ báo tiếng Tamil, 353 trong số đó là nhật báo.[29]
Ngôn ngữ lớn gần gũi nhất với tiếng Tamil là tiếng Malayalam; cả hai bắt đầu tách nhau ra vào khoảng thế kỷ IX.[32] Dù nhiều điểm khác biệt giữa tiếng Tamil và tiếng Malayalam cho thấy một sự phân tách từ thời tiền sử ở phương ngữ tây của tiếng Tamil cổ,[33] tiến trình hình thành như một ngôn ngữ riêng biệt của tiếng Malayalam chỉ hoàn thành vào thế kỷ XIII hay XIV.[34]
^Nordhoff, Sebastian; Hammarström, Harald; Forkel, Robert; Haspelmath, Martin biên tập (2013). “Modern Tamil”. Glottolog. Leipzig: Max Planck Institute for Evolutionary Anthropology.
^Nordhoff, Sebastian; Hammarström, Harald; Forkel, Robert; Haspelmath, Martin biên tập (2013). “Old Tamil”. Glottolog. Leipzig: Max Planck Institute for Evolutionary Anthropology.
^Zvelebil 1992, tr. 12Lỗi harv: không có mục tiêu: CITEREFZvelebil1992 (trợ giúp): "...the most acceptable periodisation which has so far been suggested for the development of Tamil writing seems to me to be that of A Chidambaranatha Chettiar (1907–1967): 1. Sangam Literature – 200BC to AD 200; 2. Post Sangam literature – AD 200 – AD 600; 3. Early Medieval literature – AD 600 to AD 1200; 4. Later Medieval literature – AD 1200 to AD 1800; 5. Pre-Modern literature – AD 1800 to 1900"
^Abraham, S. A. (2003). “Chera, Chola, Pandya: Using Archaeological Evidence to Identify the Tamil Kingdoms of Early Historic South India”. Asian Perspectives. 42 (2): 207. doi:10.1353/asi.2003.0031.
^India 2001: A Reference Annual 2001. Compiled and edited by Research, Reference and Training Division, Publications Division, New Delhi: Government of India, Ministry of Information and Broadcasting.
^Perumal, A. K. (2005) Manorama Yearbook (Tamil), pp. 302–318.
^Concise Encyclopedia of Languages of the World. Elsevier. 2010. tr. 297.
^Menon, A. G. (2009). “Some observations on the sub-group Tamil-Malayalam: Differential realizations of the cluster * ṉt”. Bulletin of the School of Oriental and African Studies. 53: 87. doi:10.1017/S0041977X00021285.