Charlotte FitzRoy, Bá tước phu nhân xứ Lichfield
Charlotte FitzRoy, Bá tước phu nhân xứ Lichfield (5 tháng 9 năm 1664 – 17 tháng 2 năm 1718) là con ngoại hôn của Charles II của Anh với một trong những tình nhân nổi tiếng nhất của Quốc vương là Barbara Villiers, Công tước thứ 1 xứ Cleveland. Nổi tiếng với vẻ đẹp của mình, Charlotte kết hôn năm 12 tuổi với Edward Lee, Bá tước thứ 1 xứ Lichfield, trở thành Bá tước phu nhân xứ Lichfield. Những năm đầu đờiCharlotte FitzRoy sinh vào ngày 5 tháng 9 năm 1664,[1] là người con thứ tư và con gái thứ hai của Barbara Villers, Công tước thứ 1 xứ Cleveland, người con duy nhất của chỉ huy phe Bảo hoàng William Villiers, Tử tước Grandison thứ 2. Charlotte được giao cho một phó mẫu ở Dinh Berkshire chăm sóc.[1] Mẹ của Charlotte đã ly thân với chồng là Roger Palmer, Bá tước thứ 1 xứ Castlemaine, nhưng vẫn duy trì quan hệ hôn nhân với chồng. Roger không có bất kỳ đứa con nào với vợ; trên thực tế, Charlotte và các anh chị em đều là con ngoại hôn của Bà Bá tước với Quốc vương Charles II. Charles II thừa nhận con gái và ban cho Charlotte họ FitzRoy - tức là "con của Quốc vương". Người viết nhật ký Samuel Pepys ghi nhận rằng Charlotte có thể sẽ có triển vọng hôn nhân tốt: "Phu nhân Castlemayne [Barbara Villiers] của tôi sẽ vui vẻ nói rằng con gái của bà (không quá một hoặc hai tuổi) sẽ là thiếu nữ đầu tiên trong Triều đình sẽ kết hôn…”[2] Charlotte là người cháu gái yêu thích của James, Công tước xứ York, em trai của Charles II, người sau này trị vì nước Anh với trị hiệu là James II. Nhà sử học John Heneage Jesse đã viết về Charlotte FitzRoy như sau: "Chúng ta biết rất ít về Charlotte ngoại trừ việc cô ấy xinh đẹp."[a][3] Khi còn nhỏ, Charlotte đã được vẽ bởi họa sĩ cung đình Peter Lely, Họa sĩ chính Thường trực của Charles II, trong đó Công nương ngồi cùng với một nam hầu cận người Ấn Độ, tay cầm một chùm nho và mặc trang phục lụa màu hồng. Ngày nay, bức tranh được treo ở Triển lãm Nghệ thuật York. Nhà sử học nghệ thuật Anna Brownell Jameson đã mô tả Charlotte FitzRoy là người "có sắc đẹp sánh ngang với mẹ, nhưng lại không giống mẹ ở mọi khía cạnh còn lại."[b][4] Có vẻ như Charles II là một người cha đầy yêu thương đối với Charlotte. Năm 1682, Quốc vương đã viết cho con gái rằng: "Cha phải nói với con rằng cha rất vui khi biết con đã mang thai, và cha hy vọng được gặp con sớm, để cha có thể cảm thấy hạnh phúc khi nói với con rằng cha thương con đến nhường nào, và là cha tốt của Con, Charles Quốc vương".[c][5] Hôn nhân và con cáiNgày 16 tháng 5 năm 1674, trước sinh nhật thứ mười, Công nương Charlotte đã ký thỏa thuận với Ngài Edward Henry Lee, và hai người kết hôn vào ngày 6 tháng 2 năm 1677, vào năm Charlotte được mười ba tuổi. Khi Charles Stewart, Công tước thứ 6 xứ Lennox qua đời vào năm 1673, Edward được phong làm Bá tước xứ Lichfield. Của hồi môn của Charlotte được thỏa thuận là 18.000 bảng Anh và chồng Edward được nhận khoản trợ cấp 2.000 bảng Anh mỗi năm.[6] Hai vợ chồng có mười tám người con:
Qua đời và di sảnCharlotte qua đời vào ngày 17 tháng 2 năm 1718, thọ 53 tuổi và được chôn cất tại Khu đất của Nhà thờ Các Thánh ở Spelsbury, Oxfordshire, Anh. Một tòa nhà được xây dựng ngay bên cạnh ngôi nhà của Charlotte mà sau này được biết đến với cái tên là Số 10 phố Downing.[7] Tổ tiên
Ghi chú
Tham khảo
Nguồn tài liệu
|